Image1 Image2 Image3 Image4 Image5 Image6 Image7

Wednesday, December 23, 2009

0 Kỹ nghệ bóc lột gái Việt tại Pò Chài

Tin scandal-9x ! Chup len Quay len - Sock [TeenXinh.Blogspot.Com]





Cô gái Việt Nam bị lưu lạc 8 năm ở Trung Quốc kể về những ngày tháng bị vắt kiệt sức cho những ham muốn tầm thường của đàn ông. Bài viết có chứa đựng nhiều tình tiết đáng tởm lợm về một số đối tượng chuyên “vắt” gái. Cô đã trốn về Việt Nam và hồi tưởng lại những năm tháng tủi nhục, đớn đau ở Pò Chài…
CHUYỆN CÔ GÁI TRỞ VỀ TỪ PÒ CHÀI
Tác giả: Thái Vũ
Tội phạm buôn bán phụ nữ, trẻ em qua biên giới đang trở thành một vấn nạn nhức nhối và là mối lo lắng của toàn xã hội. Câu chuyện của một nạn nhân dưới đây cho bạn đọc thấy tội ác vô nhân tính của bọn buôn nguời, cũng như những vấn đề xã hội đặt ra đối với những nạn nhân may mắn trở về ...
Năm 1997, khi mới 11 tuổi, bé Thuỷ bị bọn bất lương lừa bán sang Trung Quốc. Tám năm sau, do một may mắn em mới tìm lại được quê nhà, mang theo ký ức cay đắng, tủi nhục tận cùng của một kiếp người…
Mắc bẫy
Đúng hẹn, Chung Thanh Thuỷ đến quán Cà phê Mai trên đường Nguyễn Du để gặp tôi. Nhìn cô gái 21 tuổi xinh tươi, khoẻ mạnh với nụ cười tươi rói, không ai ngờ rằng cô đã trải qua những ngày tháng khủng khiếp, trong những địa ngục trần gian bên kia biên giới trở về.

Image Hosted by ImageShack.us
Một ổ mại dâm bị bắt giữ
Thuỷ là cô bé mồ côi mẹ từ khi chưa đầy tuổi tôi. Bố cô đã lấy một người vợ kế để cùng nuôi nấng hai đứa con bé dại. Thuỷ còn một cậu anh trai. Mẹ kế đối với anh em Thuỷ không khác gì mẹ ruột. Mẹ kế sinh thêm hai em nữa mà cả nhà cũng chỉ trông vào gánh hàng tôm cá của mẹ nên kinh tế khó khăn. Vì thế mà anh trai Thuỷ là Chung Thái Bảo cũng đã bỏ nhà ra đi, từ đó không có tin tức gì . (Thuỷ hy vọng nếu anh trai cô đọc bài báo này thì sẽ trở về).
Buổi tối định mệnh đó, khi lên nhà ông bà chơi, đang đi bộ thì một phụ nữ nói:” Đứa nào như con mẹ Trâm kia. Lại đây cô bảo. Con bé xinh quá”. Bé Thuỷ ngây thơ nghe cô Lan- người đàn bà kia tự giới thiệu, là bạn học cùng với mẹ Trâm nói một lúc thì thấy tin cậy. Cô ta rủ lên Lạng Sơn bán hàng giúp cô em gái cô ta. Tháng được 500.000 đồng và cơm nuôi đầy đủ…Nghĩ nhà mình đang khó khăn bé Thuỷ nhận lời nhưng đòi về xin phép bố. Cô ta bảo về hỏi thì bố không cho đi xa thế đâu. Lên đó rồi gọi về cũng được. Thuỷ được cô ta mua cho bộ quần áo rồi lên xe.
Lên đến Lạng Sơn, đổi qua một xe khác và cuối cùng là lên xe ôm. Sau khi ăn cái bánh mỳ, Thuỷ mê mệt không biết gì nữa. Khi tỉnh dậy Thuỷ thấy đang nằm ở một nhà lạ hoắc, đầu quay như chong chóng. Một chị đi qua bảo: Em tỉnh rồi à? Em đang ở Trung Quốc đấy. Thuỷ nghe mà không tin ở tai mình. Nó vừa gào khóc vừa lao ra ban công nhìn xuống con đường và hỏi, đường nào về Việt Nam hả chị? Chị ơi cứu em…
Vừa nói có thế thì mụ chủ nhà cầm ngay một cái gậy đến quật túi bụi, khiến cho tay chân Thuỷ bê bết máu. “Đánh cho mày nhớ, chừa nói đến Việt Nam”, mụ chủ nhà rít lên. Cô bé hơn 10 tuổi vừa đau đớn vừa sợ hãi, nước mắt đầm đìa mà không dám khóc thành tiếng.

Sau trận đòn đầu tiên, ngay hôm sau Thuỷ được đưa đi khách sạn để bán trinh. Nghe các chị nói nó biết như vậy. Một chị dẫn nó sang khách sạn. Khách mua trinh là người đàn ông ngoài 50, được gọi là A Lọt. Cả ba người vào phòng. A Lọt và chị kia làm tình trước mặt Thuỷ để cho nó học nghề. Rồi họ đẩy nó xuống giường, chị kia giữ chặt chân tay cho A Lọt cởi quần áo bé Thuỷ. Thuỷ sợ hãi, giãy giụa thét lên chạy ra ngoài. Vừa ra đến cửa thì tay bảo kê đã túm lấy, giáng cho một cái tát vào mặt.
Cùng lúc đó, bé Thuý, kém Thuỷ một tuổi cũng vừa bị lừa từ Hà Nội sang cũng kêu khóc, giãy giụa. Tay bảo kê lôi cả hai đứa vào phòng 304 bên cạnh, trong đó có một chị bị đánh chết rồi mà mắt vẫn mở trừng trừng. Máu mồm còn chảy trên ga giường. Nó dí mặt hai cô bé vào xác chết và bảo: Con này cũng không chịu cho phá trinh đây. Chúng mày có thích chết như nó không hả?! Hai đứa trẻ mặt cắt không còn hột máu, run lấy bẩy theo tay bảo kê quay lại phòng.
Nó bị đẩy lên giường. Nằm im. A Lọt to béo, nhớp nháp đè lên người nó. Chỗ kín của nó đau đớn, rát như xát muối, máu chảy đầm đìa. Thân thể nó đang rách ra. Mắt nó trân trân nhìn lên trần nhà như cái xác không hồn. Ba ngày sau Thuỷ vẫn chưa khép chân vào được. Máu vẫn ri rỉ chảy.
Bóc lột tình dục
Dần dà Thuỷ mới biết đây là Pò Chài - Bằng Tường- Trung Quốc. Cả một dãy phố từ A12 đến A36, bên kia từ B12 đến B36 đều là nhà chứa gái mại dâm. Nó ở nhà A12. Má mì chủ nhà, các cô phải gọi là mẹ, mẹ Hoa. Nhà A12 là một căn nhà hai tầng chứa 25 cô gái như Thuỷ. Má mì Hoa cũng như tất cả các má mì trong dãy phố này đều là người Việt Nam. Hoa có chồng là người Trung Quốc ở Bằng Tường.

Image Hosted by ImageShack.us
Một vụ ăn chơi thác loạn bị ghi hình - ảnh minh hoạ
Hàng ngày những cô gái đã cứng tuổi, giá chỉ còn 20-30 tệ thì ngồi ở cửa nhà A12 mời chào khách, còn bọn trẻ hơn thì được đưa đến các khách sạn như Kim Niên Thành, Lâm Bảo Thạch, Thuận Lợi, Kim Lợi… để bán dâm. Các cô gái được mặc những bộ quần áo ít vải nhất, thậm chí không mặc áo lót ngực, đứng trực ở các khách sạn. Thuỷ cũng được đưa đi khách sạn và được dạy những câu chào mời, lôi kéo khách mà bây giờ cô không dám dịch ra tiếng Việt vì xấu hổ.
Thuỷ chỉ được nghỉ ngày bán trinh. Ngay hôm sau nó đã phải tiếp khách. Một lần bán trinh như vậy chủ nhà thu 5000 tệ ( chừng 10 triệu tiền Việt Nam). Người thứ hai phải trả 2000, thứ ba 1000 tệ. Mấy tháng sau thì Thuỷ xuống giá còn 100 tệ.
Ngày vắng khách nhất thì Thuỷ phải tiếp 10 khách. Trung bình là 20 khách. Vào những ngày ở Pò Chài tổ chức chọi gà chẳng hạn thì hơn 40 khách. Cô không nhớ nổi nhưng khi đếm số thẻ mới biết con số hãi hùng ấy.
-Em như một cái xác chết anh ạ. Không biết ngày, không biết đêm. Không đói, không no. Thậm chí không kịp mặc quần vào nữa. Chỉ quấn một mảnh vải quanh hông là xong. Lại một người khách vào cởi nó ra ngay…
Có lần vừa ra khỏi khách sạn Thuỷ đã ngất đi. Họ đưa cô bé vào bệnh viện truyền cho chai nước. Vừa tỉnh họ đã đưa về và đi khách tiếp. Để Thủy và các cô gái như Thuỷ trở thành một cái máy như vậy, họ đã cho các cô gái xài ma tuý và thuốc kích dục. Lúc đầu chỉ là thuốc lá tẩm ma tuý, dần dần ai cũng nghiện hết. Vậy là muốn có thuốc thì phải tích cực làm việc.
Thuỷ là một trong bốn cô gái xinh nhất của nhà A12 nên đông khách và được giá. Thu tiền nhiều nhưng vào túi má mì hết, các cô không được một xu. Nếu khách bo cho ít tiền thì ra khỏi cửa cũng bị khám xét và thu mất.
Ngoài những khách đi tàu nhanh ở khách sạn, nhiều khách thuê bao cả ngày hoặc mấy tiếng. Thuỷ kể, nếu khách bao đi sàn nhảy thì phải uống thuốc lắc cho phê, đáp ứng yêu cầu của khách. Không uống thì bảo kê ra đòn ngay. Nhiều trường hợp khách bao đi vào sới bạc. Nếu họ thắng thì gái đi theo cũng được thưởng, nhưng ngược lại không ít lần khách thua, bực mình đánh cả cô gái đi theo. Thuỷ bị đánh nhiều lần như thế, về nhà chủ lại đánh nữa vì mang về ít tiền.
Thuỷ cũng như các cô gái khác phải làm việc bất kể ngày đêm, quanh năm suốt tháng như thế. Chỉ có hai ngày tết, không có khách thì được nghỉ thôi. Sáng mùng Hai Tết lại khai trương rồi. Những ngày chị em thấy tháng cũng vậy, phải nhét vào đó một cuộn bông. Nhét thật sâu để khách không biết.
Quan hệ tình dục như một cái máy như vậy nhưng năm sau, khi hơn 12 tuổi Thuỷ mới có kinh nguyệt.
Khi mới sang, má mì Hoa hứa cứ làm việc thật tốt thì sau hai năm sẽ cho về. Hết hai năm nhắc lại lời hứa, mụ lại mang sổ ra tính toán và bảo nhiều ngày mày ít khách, vẫn chưa đủ đâu. Thế là lại lầm lũi đi khách. Thấm thoắt đã bốn năm. Nhiều lúc như muốn phát điên lên , Thuỷ không chịu đi khách, nhất là thấy khách già nua, bẩn tưởi. Thế là ăn đòn. Bảo kê sẵn sàng đánh bất cứ đứa nào dám chống lại. Thuỷ chìa ra cho tôi xem những vết sẹo dài 5-7 cm như con rết trên tay cô và bảo, trên người em còn nhiều sẹo lắm. Em phải đi bệnh viện sửa mãi mấy cái sẹo trên tay nó mới mờ đi được thế này đấy.
Tất cả các chị em khác trong nhà A12 đều như vậy. Trốn thì không được vì tiền không có một xu. Cứ ra khỏi cửa là bảo kê đi kèm nên không ai dám nghĩ đến trốn. Chỉ còn hai cách thoát ra khỏi cái địa ngục ấy là tìm người chuộc ra và... tự tự. Thuỷ đã từng vào nhà tắm, treo cổ mình lên nhưng mụ chủ nhà thấy nghi đã xông vào cắt dây, hạ cô xuống và cho một trận đòn thừa sống thiếu chết. Một chị đã tìm cách khác. Thuỷ kể, chị Lâm, quê Sơn Tây, đã uống cả vốc thuốc lắc, xanh xanh đỏ đỏ. Chị ấy chết, máu mồm máu mũi trào ra. Chết nhưng không được chôn. Cũng như chị bị đánh chết ở phòng 304, chị Lâm được bó vào chiếu vứt lên núi... (Còn nữa)
Bài viết này của tác giả Thái Vũ
Đăngtrên Báo Công lý (số ra ngày 31-5-2007 – Thứ Năm).



Tin scandal-Sock [Thực hiện: Teenxinh'blog ]


0 comments:

Feeds Comments